Có bao đôi t́nh nhân yêu nhau thật ḷng
Được đến bên nhau b́nh yên, hạnh phúc như đôi ta
Tiếng yêu thương ngày xưa ôi quá mặn nồng
Hạnh phúc ở trong tầm tay mà không nắm giữ
Để chén đắng cay bờ môi, nuốt ân hận này
Người đă xa ta rồi

Em ra đi, sau màn mưa nước mắt
Trong phũ phàng, đắng cay ê chề
Bao tiếng yêu ngày xưa đă hết
Tại v́ chính anh người ơi

Ngày đó anh cuồng si, ngày đó anh dại điên
Chạy theo những nỗi đam mê tầm thường
Ngày đó anh phụ em ruồng rẫy ân t́nh xưa
U mê lao vào tăm tối

Giờ biết quay về đâu? t́nh đă xa tầm tay?
Giờ t́nh kia đă đổ vỡ sao cho đầy?
Ngàn đoá hoa phù du, nào có đâu bằng em?
Mất đi yêu thương mới biết ân t́nh../.