Ḿnh gặp nhau như lúc, mới quen ban đầu cớ sao anh ngập ngùng
Nhà tôi đơn côi mời anh ở lại. Kể chuyện tha hương chưa lần phai nhớ thương.

Mang tâm sự từ thuở. Thiếu đôi tay mềm biết nơi nao mà t́m?
Nhiều khi ưu tư tựa song cửa nhỏ. Nh́n ngoài mưa tuôn nghe sao lạnh vào hồn.

Mấy năm cách biệt chỉ vui đêm này. Trút vơi tâm t́nh của hai chúng ḿnh
Một lần trong đời anh nói thương tôi. Tiếng ngọt trên đầu môi.


Này bạn đêm nay hỡi nếu mai đi rồi, nhớ mang theo nụ cười
C̣n tôi đêm mơ c̣n tôi đợi chờ. Th́ dù xa xôi tôi vẫn là của người.

[Nhạc Dạo]

Thời gian trôi nhanh quá. Nói chưa hết lời nắng mai lên cửa ngoài
Tàn đêm tâm tư, tàn đêm hẹn ḥ. Và tàn một đêm cho t́nh yêu chúng ta

Tôi không buồn v́ rằng biết nhau khi đời gió mưa đă nhiều rồi?
T́nh yêu riêng tôi, t́nh yêu của người
Nhường t́nh quê hương hai mươi tuổi cười buồn

Những đêm sương đổ. Đạn bay khói phủ. Những khi xua giặc bỏ quên giấc ngủ
Dù nhiều gian khổ câu nói thương ai vẫn ngọt trên đầu môi.


Này người đi xa hỡi. Trót thương nhau rồi, chỉ xin anh một điều
T́m trong tương lai bằng tay diệt thù. T́m về đêm xưa trong giấc ngủ đợi chờ.