Trên bước chân say Ta nghe tiếng phôi phai những đêm dài nhớ em,
Xưa đã xa rời ôm nhau bước trong mưa, Em lạnh áo gió lùa.
Còn lời nào cay đắng xin cho nhau một lần,
Trời còn làm mưa nắng, men sầu vẫn mênh mang,
Tình mặn nồng xưa đó, mang quá nhiều mưa gió, trên phím đời băng giá.

Mây vần trôi hoang như ta vẫn lang thang, những con đường vắng em,
Sao mãi chưa quên, lênh đênh ngón tay tiên, trên giòng suối tóc hiền.
Từng nhịp đời đang vỡ, trong tim ta mơ hồ,
Từng cọng buồn lá úa, rơi thành tiếng mưa khô,
Cuộc tình đầy giông tố, Ta mãi ngồi quanh đó, ôm vết thương đã già.

Ôi không còn gì dù một thoáng môi cười Cho hạnh phúc nhỏ nhoi,
Ôi ngày hồng đã úa, tình yêu ấy bây giờ thành dĩ vãng xa xưa,


Năm tháng trôi qua, hôn em gió mưa sa, vẫn nghe lòng xót xa,
Ôi bến si mê như ta đã si mê, sao hồn mãi não nề.
Còn ngày nào em đến, mang dung nhan thiên thần,
Để một lần tan biến, Ta làm kiếp thiêu thân,
Chiều từng chiều phai nắng, ôm nỗi buồn xa vắng, thôi nhớ nhung đã tàn.