Nhớ khi xưa lạ nhau, chung một đường kẻ trước, người sau.
Chàng lặng đi theo nàng, hát vu vơ mấy câu nhạc t́nh.
Nàng làm như vô t́nh, gái đoan trang dễ đâu làm quen.
Lối đi qua nhà em nghe nồng nàn mùi Dạ Lư thật thơm.

Khi đêm sang đom đóm đong đưa, giờ nàng đă ngủ chưa?
Đi lang thang khuya lắc khuya lơ, đèn nhà ai tắt sớm.
Gom suy tư thao thức đêm khuya, chàng bèn viết lá thư.
Hai hôm sau mới dám đưa thư, nàng nhận nhưng làm thinh.


Nhớ khi xưa c̣n thơ, tuy thương thầm nh́n nhau cứ lặng câm.
Chuyện t́nh yêu ban đầu, mấy ai may mắn chung nhịp cầu.
Nàng đội hoa theo chồng, nước mắt tôi rớt bên bờ sông.
Đă không như là mơ, nếu t́nh cờ gặp xin cứ làm ngơ./