Em đứng bên sông buồn
Nh́n cuộc t́nh trôi qua và ḷng người phôi pha
Trên hai đóa môi hồng. Nụ cười đă đi xa
Ôi giọt nước mắt nào cho cuộc t́nh đầu

Em ngỡ như cơn mộng
Người t́nh về bên em và gọi thầm tên em
Nhưng trên đóa mi sầu ngày dài vẫn qua mau
Em tựa lá úa mầu cho cuộc t́nh dài sau

Thôi một giọt nước mắt này
Cho cuộc t́nh đam mê, cho người t́nh trăm năm
Em về đan tóc lụa là
Kết từng chuỗi ngày buồn riêng mang


Anh đi về dấu giáo đường
Cho cuộc t́nh bay cao, cho ḷng ḿnh xôn xao
Em cuộn theo tháng ngày dài
Kiếp này trót gặp người cho buồn


Trong áng mây u hoài
Giọt lệ nào thương vay, t́nh đành tràn mi cay
Đau thương xé môi gầy, mà ḷng vẫn mơ say
Ôi giọt nước mắt ngà cho cuộc t́nh đầu tiên./