Ngồi họa hình người tình... vào bãi cát vàng
Hình dáng em ngoan... nụ cười ôi mến thương
Rồi trời mịt mù... làn mưa rồi xóa nhòa
Hình dáng nên thơ... chìm dần trong bão mưa...

Rồi anh sẽ hét...
Sẽ hét lên, hét lên... gọi tên người quen
Rồi anh sẽ khóc...
Sẽ khóc lên, khóc lên... lòng đau triền miên...


Ngồi buồn tủi ngoài đời... tưởng như ngồi với người
Người đã xa xôi... người đi mất hơi
Rồi tìm tìm hoài... rồi như ngóng đợi
Người hỡi có ai... tìm em giúp tôi?

Rồi anh sẽ hét...
Sẽ hét lên, hét lên... gọi tên người quen
Rồi anh sẽ khóc...
Sẽ khóc lên, khóc lên... lòng đau triền miên...


Chỉ còn họa hình... mặt người trên nền cát mềm
Nằm chết êm êm... chìm dần trong nước lên...

Rồi anh sẽ hét...
Sẽ hét lên, hét lên... gọi tên tên người quen
Rồi anh sẽ khóc...
Sẽ khóc lên, khóc lên... lòng đau triền miên.../