Hỏi v́ sao đông buồn mưa tuôn lạnh giá
Hỏi v́ sao mây ngàn bỏ núi bay xa
Hỏi v́ sao thu vàng mùa thu đổ lá
Và hỏi tại sao thế giới đông người nhưng chỉ thấy riêng ta.

Hỏi v́ sao con thuyền ra đi bỏ bến
Một người đang mong chờ sầu tím không gian
Để hằng đêm trông trời nh́n sao lặng đếm
Nỗi buồn hàng đêm cứ măi tăng dần theo nhịp bước lang thang.

Hỏi, hỏi trời, trời vờ câm nín
Hỏi, hỏi người, người nỡ quay lưng
Hỏi, hỏi ḷng nhưng có hỏi cũng bằng không
Thôi đành hỏi em th́ bỗng dưng
Nước mắt em tuôn thành ḍng.


Hỏi t́nh xưa trông chờ sao ai chẳng đến
Hỏi người xưa tôn thờ c̣n nhớ hay quên
Hỏi ngày nao con thuyền lại quay về bến
Và hỏi tại sao thế giới đông người anh chỉ thấy riêng em./