Khi em thoáng qua đời tôi
Là bao lần trời giông băo về
Khi em thoáng qua đời tôi
Làm tơi bời ngh́n thu lá vàng

Khi em khắc sâu hồn tôi
Ḍng nhạc t́nh nhiều khi ră rời
Khi em đă xa ḷng tôi
Từng cung sầu tràn dâng chơi vơi

Khi em thoáng qua đời tôi
Để lại nỗi đau vội
Khi em đă quên cuộc vui
C̣n sợi nắng u hoài
Héo trong tôi tiếng than dài.

Thời yêu thương cũ em c̣n giữ
Trong ḷng sách đôi cành lá khô vàng úa
C̣n ḿnh em chút thương cùng nhớ
Đến ngày cuối trao mùi hương dĩ văng

Th́ đành buông măi theo ngày tháng
Cho từng vết thương t́m đến không bờ bến
V́ lần em thoáng qua đời tôi
Như một giấc mơ đầy vơi
Bao nghiệt ngă khi người xa./