Người đi đi ngoài phố, chiều nắng tắt bên song.
Người đi đi ngoài phố, bóng dáng xưa êm đềm
Thành ghế đá chiều công viên,
Ngày xưa, ngày xưa, ngày xưa đă hết rồi.

Người đi đi ngoài phố, chừng bỡ ngỡ bơ vơ
Người đi đi ngoài phố, mấy dấu chân lạc loài
H́nh bóng cũ người xa xưa
C̣n đâu, c̣n đâu? T́nh duyên đă lỡ làng.

Thôi chia tay nhau từ đây, nghe nước mắt vây quanh.
Biết lỡ yêu đương, sẽ đau thương suốt cả một đời.
Nhưng mấy khi t́nh đầu, kết thành duyênmong ước
Mấy khi t́nh đầu, kết tṛn mộng đâu em.


Xin từ giă đường phố trắng mưa mau
Làm chim bay mỏi cánh nước mắt đêm tạ từ
Thành phố cũ người yêu xưa
C̣n đâu, c̣n đâu? Giờ đây xin giă từ./.