Ngược thời gian, trở về quá khứ phút giây chạnh ḷng
Bao nhiêu kỷ niệm, bao nhiêu ân t́nh chỉ c̣n lại con số không
Ai thương ai rồi và ai quên nhau rồi
Trong phút cuộc đời tương lai trả lời thôi

Một mùa xuân, năm nào hai đứa ngắm hoa đào rơi
Lo cho số phận, lo cho duyên ḿnh sẽ thành một kiếp hoa
Sớm nở tối tàn, đời ai không một lần
Quen biết rồi thương yêu nhau rồi lại xa

Thôi thế là thôi, là thế đó, dĩ văng là thơ
Đem thơ về ghép nhạc, thành khúc t́nh ca
Thôi thế là thôi là thế rồi. Hiện tại ước mơ nhiều
Cuộc đời rồi đây biết bao giờ mới được yêu


Ngày biệt ly chúng ḿnh chưa nói hết câu tạ từ
Năm năm cách biệt, năm năm mong chờ héo ṃn t́nh nghĩa xưa.
Nhắc đến thấy buồn, t́nh kia ngăn đôi đường
Nhật kư đời tôi ghi thêm một lần thôi./.