Rót mãi những chén chua cay này, Lêu bêu như gã du ca buồn,
Lang thang bước với nỗi đau, với trái tim ta tật nguyền.


Buồn nào đưa ta qua những nỗi đau thương này,
Giọt nồng ta say cho quên đi đôi mắt u tình,
Ánh mắt đắm đuối đôi môi đam mê đôi tay buông lơi
Em yêu đã giết ta trong một đêm ôi mê buồn

Vì yêu em nên ta đã hóa ngây ngô rồi,
Mỗi sáng, mỗi tối, ta điên, ta say với bóng men,
Đã thế những nỗi đau thương chua cay đâu không ai hay,
Khi em đã bước chân theo niềm vui kia đi rồi

Nào ngờ em quay lưng cho ta quá đau buồn,
Giữa quãng đời làm người tình si quá mê dại
Ôm lòng vỡ nát ... Trút hết trong ly rượu nồng.

Ðã trót đã lỡ yêu em rồi, Con tim ta lỡ trao em rồi,
Ta say ta hát nghêu ngao lời tình si mê, Em có hay không nào
Rót mãi những chén chua cay này. Lêu bêu như gã du ca buồn,
Lang thang bước với nỗi đau, với trái tim ta tật nguyền./.