Em khóc tơ duyên bẽ bàng
Nằm ôm sầu nhớ mênh mang
Anh xót xa cho thân người
Lữ khách nơi phương trời
Buồn hơn lá thu rơi.

Em ngóng quê hương xa mờ
Gọi ân t́nh quá bơ vơ
Anh ngóng chim bay thẫn thờ
Thương nhớ hơn bao giờ
T́nh thiên thu đứng chờ.

Bài Tango hôm nào bước đi Tango người yêu
Thành kỷ niệm ngàn sau, thành vết thương t́nh yêu,
Thành những cơn cuồng băo.

Bài Tango xa rồi bước đi Tango lẻ loi
Đường năm xưa hoang tàn ḷng cô đơn muôn phần
Thành phố vắng đi đôi t́nh nhân.


Như lá xanh bỗng xa cành
Đời em vàng vơ mong manh
Như cánh chim kia xa bầy.
Em sống cho qua ngày
Và cho qua kiếp này./.