Đường nào vào thiên đàng ái ân,
Là đường vào nhịp thở lâng lâng,
Mùa Xuân đang đi trong lời yêu mới,
Có hoa vàng phủ đường ṃn gót chân mềm.

Lạc vào vườn Xuân t́nh ngất ngây,
Thả hồn vào cơn gió mê say,
Cành hoa tươi chôn sâu cành xa vút,
Để muôn đời ḿnh c̣n được yêu nhé em.

Yêu mới biết quên thời gian,
Khi biết yêu hoa sẽ măi không phai tàn,
Đừng nghe chim ru tai t́m hư ảo,
Không t́nh nào say đắm hơn anh đâu.


Chờ một ngày pháo hồng réo vui,
Là đường về ôm bóng đơn côi,
Vừa khi đôi tim yêu được giải thoát,
Bứt gông xiềng là ḿnh tính chuyện trăm năm./.