Tôi đi giữa hoàng hôn,
Khi ánh chiều buông, khi nắng c̣n vương
Một ḿnh tôi ngắm cánh chim lạc loài
Mà ḷng ḿnh thấy u hoài

Tôi thương nhớ ngày qua
Trên bến Hoàng Hoa hay những đường xa
Thường thường hai đứa dắt nhau tươi cười
Mắt say sưa thắm mộng đời

Dù cho mưa gió, bên mái tranh nghèo
Dù cho nắng, dù cho sương khói mịt mù
Niềm thương yêu hằng xin măi maĩ không hề phai

Nhớ, nhớ, nhớ đêm nào, trên bến t́m sao
Hai đứa nh́n nhau, không nói một câu
Như thầm mơ ước, ước mơ dạt dào
Như thầm hẹn nhau mùa sau

Tôi vẫn đi giữa hoàng hôn
Tôi vẫn đi giữa hoàng hôn
Tôi vẫn đi... Ḷng thương nhớ../.