(Phóng to)

Biết làm sao định nghĩa được t́nh yêu.Ḷng yêu th́ cho mà đâu biết nhiều
Yêu như khung trời bao la.Yêu trong như ḍng suối vắng
Hay yêu là nên cay đắng.

Ngắt nụ hoa vàng biết rằng ḿnh yêu. Đường đi vào yêu mềm hơn nắng chiều
Em ơi đêm nào vắng gió. Đôi tim non vừa mở ngỏ
Nhớ hỏi ḷng ḿnh thức hay mơ.

Yêu phải chăng rất mộng thơ. T́m không thấy nhưng không xóa mờ
Yêu phải chăng là hương sớm. Ngàn đời c̣n mơn trớn đôi hồn hoa.

Ai đâu hay được biết được t́nh yêu. Sợ không dám yêu mà nhớ thương nhiều
Em ơi khi mùa đông qua. Cô đơn tâm hồn buốt giá
Nhớ hỏi ḷng phải chăng vừa yêu.

[Dạo Nhạc]

Biết làm sao mà hiểu được t́nh yêu. Người đi vào yêu mà thương nhớ nhiều
Yêu đôi hoa vàng bến vắng. Yêu quê hương miền cháy nắng
Ra đi mà quên cay đắng

Ép vào tim nồng chỉ một t́nh yêu. Đường đi dù xa dù sương cách chiều
Nhưng không bao giờ đăm chiêu. Nhưng không bao giờ cô liêu
Bởi ḿnh c̣n h́nh bóng thương yêu.

Yêu phải chăng lúc ĺa đôi. T́m theo gót chân mây cuối trời
Yêu phải chăng từ mong nhớ. Từ chờ mong thêm thiết tha ḷng mơ

Ai đâu hay được, biết được t́nh yêu. T́nh tuy rất xa mà ngỡ như gần
Em ơi nghe chiều bâng khuâng. Buông chân vai mềm sót nắng
Hăy nhủ thầm thế nhân c̣n yêu. Yêu là mộng mơ...Yêu là sầu nhớ...
Khẽ nói yêu anh nhiều.